XUÂN VỀ
Mưa rơi nhè nhẹ tiễn đông
Nhành cây trút lá mênh mông giọt sầu
Sầu rơi…trải rộng còn đâu?
Vàng hoa chúm chím, sầu âu chẳng còn
Tầm xuân mơn mởn lộc non
Có cô thôn nữ thả hồn đón xuân
Xuân về mạch sống trào tuôn
Xuân cho hoa thắm suối nguồn thi tao.